[Vivu Du Lịch – Những bài thơ tình hay nhất được tổng hợp ]! Từ bao giờ thơ và văn của Việt Nam đã dần nhạt hóa, hay bởi vì thi sĩ nghèo không ai muốn làm thơ? Việt Nam của ta xưa đã có thật nhiều những nhà văn nhà thơ các thi sĩ nổi tiếng với những tác phẩm văn thơ đi vào sử sách về đủ mọi chủ đề từ trào phúng đến tình yêu lãng mạn. Vậy mà hiện đại của hiện tại “Nguồn thơ văn lại dường như suy kiệt” những tác phẩm thơ văn hay.
Là một người yêu thơ, yêu văn tôi đã rất trăn trở và buồn thương, nhưng có lẽ tôi đã sai khi nhen nhóm đâu đó vẫn có những thi sĩ tài hoa ẩn trong thế sự này, và tôi đã tìm thấy một thi sĩ với những bài thơ nhẹ nhàng, sâu sắc, ngôn từ không quá cháu chuốt nhưng bình dị dễ hiểu … hôm nay Vivu Du Lịch giới thiệu đến các bạn một số bài thơ hay của Tác giả Nguyễn Anh Khanh mà Thanh Bình vô tình đọc được những bài thơ của anh trên Google+. Mời các bạn thưởng thức.
YÊU EM DÙ ĐÃ NỬA ĐỜI
“Ta yêu em dù đã nửa đời
Còn một nửa vẫn yêu say đắm
Yêu một nửa, thương em một nửa !
Cuộc đời ta định số an bày…”
Đêm tháng năm tiết trời oi bức
Gió ngủ quên trên giọt mồ hôi
Đêm trăn trở, bâng khuâng thương nhớ
Ta yêu em dù đã nửa đời…
Nổi niềm riêng ta gửi cho em
Tình chợt đến, mặc nhiên trời định
Lời yêu thương từ trong sâu thẳm
Ta yêu em dù đã nửa đời…
Đêm trở giất thầm thì to nhỏ :
“Ngủ chưa em, trò chuyện với anh,
tình yêu ngở đùa nhau một thoáng,
có ngờ đâu ngày một đắm say…”
Lời hẹn ước một lần gặp mặt
Mắt nhìn nhau cạn tỏ nổi niềm
Thời gian dẩu muộn màng đi nữa
Ta yêu em dù đã nửa đời…
Tình chợt đến không thề hẹn trước
Ta yêu em say đắm, nồng nàn
Tim mở lối, yêu thương vẩy gọi
Đến với nhau, tìm đến bên nhau…
Ta yêu em tình yêu thầm lặng
Mặc thời gian bào, xoáy xuân thì
Tóc đã bạc nhuộm màu thương nhớ
Ta yêu em dù đã nửa đời…
Có một ngày đôi tay run rẩy
Mắt nhạt nhòe tìm lại trang thơ
Ta tìm lại khoảng đời phiêu bạt
Mang yêu thương về tuổi xế chiều…
Có một ngày em sẽ bỏ ta
(cũng có thể và không có thể…)
Ta vẫn vậy, không hờn, không trách !
Vì yêu em hạnh phúc đời ta…
Có một ngày em đến với ta
Tim rạo rực xuân thì con gái
Ta yêu em nồng nàn, cháy bõng
Dù yêu em ta đã nửa đời…
Ta yêu em dù đã nửa đời
Còn một nửa vẫn yêu say đắm
Yêu một nửa, thương em một nửa !
Cuộc đời ta định số an bày…
Buổi sáng, ngày 20 tháng 05 năm 2015
NGUYỄN ANH KHANH
Tuyển tập những bài thơ tình hay nhất !
BUỔI CHIỀU NGHE TIẾNG ĐÀN BẦU
Đàn bầu thánh thoát ngân vang
Gợi tôi nhớ lại bóng hình người xưa
Âm vang cung điệu réo von
Gọi tôi trở lại tìm người tôi thương…
Chiều về nghe tiếng đàn bầu
Âm vang thánh thoát sầu dâng ngập lòng
Thương ai lận đận, long đong
Đường đời đơn chiếc, một thân, một mình…
Buồn trông vời vợi mây chiều
Giăng giăng nổi nhớ người nơi phương trời
Nhớ ai trong dạ bồi hồi
Thương ai lủi thủi, nắng mưa dãi dầu…
Buồn nghe gió thổi ngoài hiên
Ngở như tiếng nói yêu thương thì thầm…
Rầu rầu một nổi nhớ thương
Dào dào lại nhớ dáng ai năm nào…
Cung sầu lai láng niềm riêng
Phải chăng phận bạc, má hồng là đây ?
Một thân, một bóng đêm dài
Tìm ai chia sẽ nổi niềm đắng cay…
Cung thương nức nở, ngậm ngùi
Thương người sâu nặng, biết không hở người !
Tình ơi, ôm mối sầu vương
Người ơi, người vẫn cách xa muôn trùng…
Tỉ tê, réo rắt tiếng đàn
Nhớ về miền đất quê hương của người
Dòng sông Thương nhớ dâng đầy
Bên bồi, bên lở, hai bên ngậm ngùi…
Xé mây, gạt gió tìm người
Cung sầu mở ngỏ, cung thương tìm về
Cung vui ngày tháng mặn nồng
Hong khô dòng lệ mắt ai đợi chờ…
Đàn bầu thánh thoát ngân vang
Gợi tôi nhớ lại bóng hình người xưa
Âm vang cung điệu réo von
Gọi tôi trở lại tìm người tôi thương…
Buổi chiều, ngày 28 tháng 05 năm 2015
(Hình ảnh hoa Bìm Bìm)
NGUYỄN ANH KHANH
Tuyển tập những bài thơ tình hay nhất !
MỘT NỬA ĐỜI TA ĐỢI MỘT NGƯỜI
Nhạc và lời Nhạc sĩ Trầm Tử Thiêng“Em có buồn riêng mỗi sớm mai
Con đường có những đoạn chia phôi
Ngọn cây có những trời giông bão
Ta có nghìn năm đợi một người…”Ta có đời ta, một nửa đời
Chờ mong, trông đợi một người thôi
Hoa kia tàn úa theo ngày tháng
Ta vẫn chờ mong gặp lại người…
“Em giấu bàn tay trong tóc mây
Những ngày mưa gió nắng trên cây
Đàn chim giấu những mùa di trú
Ta giấu hờn ghen góc trái này…”
Ta nhớ dáng em gầy thanh thoát
Cổ cao, tóc bím lọn hững hờ
Thướt tha tà áo chiều tan lớp
Bóng ngả, chiều nghiêng nắng hanh vàng…
“Em tiếc mầu xanh sớm úa vàng
Bông hồng tiếc thuở nụ đương non
Nhưng còn vương tiếc thời trong kén
Ta tiếc thiên đàng sớm lập xong…”
Ta tiếc đời ta một nửa đời
Tóc xanh đã nhuộm bụi thời gian
Thương yêu say đắm người xưa cũ
Một nửa đời ta đã trôi qua…
“Ai biết trần gian có thuở nào
Núi sông ai dựng giữa chiêm bao
Dung nhan ai lạnh trong chiều ấm
Ta thấy ta trong lối tuyệt mồ…”
Ta tiếc đời ta một nửa đời
Trần gian hiện hữu bóng hình em
Nợ duyên tìm đến ta xin được
Nửa đời thương nhớ, đợi người thôi…
Buổi sáng ngày 06 tháng 04 năm 2014
NGUYỄN ANH KHANH
HỎI THĂM NGƯỜI Ở BẮC NINH
Nhớ em da diết thật trong lòng
Ngoài bắc em đang làm gì nhỉ
Có nhớ tôi không cô bắc kỳ ?Ngắm ảnh cô em trông thật xinh
Đài trang, tha thướt dáng yêu kiều
Chắc hẳn nhiều anh mê say đắm
Cho tôi hỏi khẻ, có ai chưa ?Tôi nhớ miệng cô nỡ nụ cười
Chao ôi ! điên đảo cả hồn tôi
Ước gì chấp cánh bay ra được
Tôi sẽ gặp em…, để mĩm cười !Cô bắc kỳ ơi, tôi nhớ cô
Nhớ cô nghiêm túc, chả đùa đâu
Trong này mưa nắng đều rồi đấy
Thế ở ngoài cô mát trời không ?Tôi trông mùa thu mau đến vội
Để cô mơ mộng với thơ tôi
Thơ tôi viết vội dăm ba chữ
Cả tấm lòng tôi hỏi thăm cô…
Lạ quá ! chiều nay tôi nhớ em
Nhớ em da diết thật trong lòng
Ngoài bắc mùa này hoa phượng nỡ
Có nhớ tôi không cô bắc kỳ ?
Buổi chiều, ngày 29 tháng 06 năm 2015
NGUYỄN ANH KHANH
NỬA ĐỜI HOA TRẮNG
Ngây thơ, mộng đẹp với tình yêu
Người như cánh bướm vờn hoa trắng
Mật ngọt đầu môi thật ngọt ngào…Hương vị tình yêu thưở ban đầu
Dịu dàng lời nói kẻ trăng hoa
Chăm sóc yêu thương, loài ma quái !
Cuốn hút tim em xuống ngục tù…Vết xước tình yêu kỷ niệm sầu
Khắc sâu ngày tháng trái tim em
Không dễ thời gian lành lặn được !
Vết sẹo thơ ngây của một thời…Nhưng thôi, một nửa cuộc đời em
Buồn thương, chua chát cũng đủ rồi
Nghẹn ngào oán trách người xưa cũ
Chẳng xứng đáng đâu phải khổ sầu…
Hoa trắng ngày xưa và hiện tại
Vẫn là hoa trắng trong lòng anh
Nụ hoa vàng đẹp chiều phai nắng
Cánh trắng nỏn nà anh đắm say…
Là thôi, chấm dứt một nửa đời !
Đau thương, sầu khổ suốt năm canh
Giận mình vụng dại đam mê quá !
Lỡ bước, xảy chân nửa cuộc đời…
Hướng mắt nhìn lên về phía trước
Mở lòng đón nhận mối thương yêu
Tình đẹp ý thơ, vương lời nhạc
Nửa đời hoa trắng, nửa đời anh…
Buổi sáng, ngày 24 tháng 09 năm 2013
NGUYỄN ANH KHANH
TỰ TÌNH
Suối tuôn dòng lệ chờ mong tháng ngày
Xương mai một nắm hao gầy
Tóc mây một mái đã đầy tuyết sương…”
Tản Đà – Nguyễn Khắc HiếuChiều nay, trời đổ mưa giông
Mưa rơi nặng hạt mịt mờ ngoài hiên
Không gian một cõi quạnh hiu
Cô đơn buồn bả, một thân, một mình…Đường trần đi hết nửa đường
Nửa đường còn lại sao xa ngút ngàn
Xác thân mõi mệt, chán chường !
Con tim loạn nhịp, từng hồi đập nhanh… Lê thân đi nốt đường đời
Mất dần phương hướng, tương lai xa dần
Bực mình, muốn hỏi cao xanh :
“Cái buồn dai dẳng, bám theo tôi hoài !…”Phải chăng cứ mỗi vần thơ
Là buồn, là nhớ, là yêu một người…
Là trông, là đợi, là chờ !
Người chờ, người đợi, ngày đêm bơ phờ…
“Sương mai một nấm hao gầy
Tóc mai một mái đã đầy tuyết sương…”
Đường trần muôn nẻo ngược xuôi
Lòng trần một cõi ngổn ngang ân tình…
Sân trường từ thuở tóc xanh
Trót thương tà áo thướt tha nắng chiều
Biết buồn nên biết làm thơ
Thơ buồn từ dạo biết thương yêu người…
Đến nay đã bạc mái đầu
Gặp người, tôi ngỡ như người ngày xưa
Yêu người, yêu trọn đời người
Lòng tôi đã quyết… là tôi yêu người !
Bao nhiêu sóng gió cuộc đời
Gian nan, vất vả, đắng cay, nhọc nhằn
Tôi xin nhận hết thay người
Người xưa trọn vẹn, người nay vẹn tròn…
Buổi chiều ngày 09 tháng 10 năm 2014
Một buổi chiều mưa giông…
NGUYỄN ANH KHANH
EM LÀ MƠ ƯỚC CỦA ĐỜI ANH
Sông Thương, thương nhớ nước dâng đầy
Bia đá khắc sâu lời nguyện ước
Sâu thẳm tình anh bóng mây trôi…Em là mơ ước của đời anh
Dù gặp được em đã muộn màng
Một thưở xuân xanh tình vương vấn
Đến nay sương khói phũ đầu xanh…Ta đã là gì của nhau chưa ?
Mà sao thương nhớ cứ đầy dâng
Đêm nằm mộng tưởng hồn thu thảo
Ngày nhớ ngẩn ngơ dạ héo sầu…Xuân thì một thuở sớm nhạt phai
Ông Tơ bà Nguyệt khéo vẽ trò
Chỉ thắm se duyên nhầm đôi lứa
Nên giờ gối chiếc lẽ chăn đơn…Em là mơ ước của đời anh
Sông thương, thương nhớ nước dâng đầy
Bia đá khắc sâu lời nguyện ước
Sâu thẳm tình anh bóng mây trôi…
Ước nguyện hóa thân làm tùng bách
Tõa bóng yêu thương nửa cuộc đời
Đường đời dẩu có muôn trắc trở
Che chỡ thân em một nửa đời…
Muốn làm cây thông đứng giữa trời
Ngàn năm nghe gió hát tình ca
Đêm về nghe tiếng loài hoa nỡ
Thơm ngát nụ hoa trắng trong ngần…
Em là hạnh phúc của đời anh
Duyên phận đôi khi đã muộn màng
Nhưng không vì thế mà hờ hững
Em là mơ ước của đời anh…
Buổi chiều ngày 02 tháng 08 năm 2014
NGUYỄN ANH KHANH